Tuesday, July 5, 2011

Hôm nay và ngày mai

Bất cứ ở đâu, dưới chế độ nào, Thanh Niên Sinh Viên Học Sinh (TNSVHS) vẫn là thành phần mang nhiều hoài bão và tha thiết với tiền đồ Tổ Quốc. Họ đã lần lượt nhau viết nên những trang sử hào hùng, vẻ vang cho Dân tộc.
Đối với các tầng lớp TNSVHS sinh ra và lớn lên dưới chế độ CHXHCNVN, những tấm gương anh hùng chống ngoại xâm đã được nhà nước giảng dạy từ khi mới bước chân vào trường học. Trong số những tấm gương ấy có Học sinh Trần Văn Ơn.
Ngày nay các bạn trẻ đang sống trong thời đại thế giới không còn chủ nghĩa thực dân, đế quốc đi xâm chiếm các nước yếu thế để làm thuộc địa, và kỹ thuật hiện đại về truyền thông, vi tính bùng nổ. Cùng thời gian này, nhân loại lên án các chế độ độc tài, tham nhũng, phản dân chủ. Dân chủ, Dân Quyền đang là nhu cầu phát triển của các dân tộc trên toàn thế giới.
Trần Văn Ơn và thế hệ nối tiếp sống dưới chế độ Pháp thuộc, rồi Việt Nam Cộng Hoà. Thầy Cô của các bạn đã tô vẽ một bức tranh khủng khiếp về thời kỳ này: Bọn tay sai bán nước, tàn ác vô nhân đạo, không còn tính người, v.v...  Nhưng giai đoạn đó đất nước vẫn còn nguyên vẹn.
Thời đó TNSVHS, dù đâu dám nói đến Trần Văn Ơn, nhưng trong thực tế đã vượt qua nỗi sợ hãi, rào cản của chính quyền, chấp nhận hy sinh; vì giòng máu chống xâm lăng của dân tộc ta đã lưu chuyển từ thế hệ này qua thế hệ khác.
Trước 1975, hàng chục ngàn TNSVHS đã cùng với toàn dân vùng lên xuống đường khắp miền đất nước, từ Huế, Sài-gòn, Cần thơ... ròng rã suốt mấy năm trời để thể hiện quyền Tự Quyết của Dân tộc, dưới sự lãnh đạo của Tổng hội Sinh viên, Tổng Đoàn Học sinh, các Ban đại diện... Điển hình một số cựu TNSVHS tôi còn nhớ và giữ kỷ niệm như các bạn Sinh viên: Hồ hữu Nhựt, Huỳnh tấn Mẫm, Dương Văn Đầy (đã chết), Võ đình Biên, Nguyễn thế Kỷ, Lê Hiếu Đằng, Trịnh đình ban, Hà đình Nguyên, Cao thị Quế Hương, Trần thị Lan, Hồ Hiếu, Đỗ thi Văn, Nguyễn duy Thông, Võ Ba, Lê Văn Nuôi, v.v... Tất cả đã trở thành Bác sĩ, Luật sư, Kỹ sư, Giáo sư... và bây giờ đã lớn tuổi.
Tinh thần Trần Văn Ơn đã thể hiện trong ngày hội ngộ cựu TNSVHS tranh đấu trước 75 tại Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ vào năm 1989. Buổi kỷ niệm học sinh Trần Văn Ơn năm 1990 tại số 114 đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa đã quy tụ hàng ngàn TNSVHS đang ngồi ghế nhà trường đến tham dự cùng với các cựu TNSVHS.
Nay, trước sự kiện nhà cầm quyền Trung Quốc ngang ngược xâm lấn chủ quyền nước ta, giết hại, trấn lột ngư dân, một lần nữa tinh thần bất khuất chống ngoại xâm còn đó trong lòng dân tộc đã thúc đẩy nhân dân Việt Nam, nhất là đối với thành phần TNSVHS, cùng xuống đường biểu tỏ thái độ.
Với quốc tế, nhân dân Việt Nam luôn tha thiết được sống hoà bình, bình đẳng, hợp tác và hữu nghị. Với đảng và nhà nước Việt Nam, nhân dân yêu cầu những người lãnh đạo hãy có lập trường và chính sáchrõ ràng, dứt khoát đứng về phía nhân dân, cùng nhau mạnh dạn thể hiện tinh thần Dân Tộc Tự Quyết, cùng nhau bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ nước nhà.
Trong đoàn người xuống đường biểu tình tuần hành từ đầu tháng 6/2011 vừa qua có sự hiện diện của nhiều cựu TNSVHS trong hai thời kỳ kháng chiến như các ông: Phạm đình Vượng, Vương đình Chu, Lê Hiếu Đằng, Trần Minh Quốc, Nguyễn đình Đầu, Nguyễn văn Hoè, Đỗ trung Quân, Nguyễn quốc Thái, Huỳnh tấn mẫm, Andre Hồ cương Quyết, v.v... Tôi không hân hạnh được góp mặt cùng các anh, các bạn song rất trân trọng và biết ơn. Sự xuất hiện của các bạn đã đóng góp một nét mực cho TNSVHS vẽ lên một trang sử mới cho Việt Nam. Ngày mai đất nước có độc lập, tự do, dân chủ ngỏ hầu thực hiện khấu hiệu "Giàu đẹp, Xã hội công bằng, dân chủ và văn minh". Khi có một chính phủ thật sự do nhân dân làm chủ và ủng hộ thì không có thế lực nào dám hô hào lật đổ. Nguy cơ có thể làm băng hoại chế độ, sa đoạ chính quyền chính là tham nhũng, bất công.
Hỡi các bạn TNSVHS, chìa khoá để mở mang một nước Việt Nam hùng cường, có khả năng sánh vai cùng các quốc gia trong khu vực và cộng đồng thế giới... đang nằm trong tay các bạn.
Hãy mạnh dạn đón trách nhiệm lịch sử như các thế hệ tiền nhân và cha anh đã từng hăng hái nhận lãnh.
Trân trọng mến chào các bạn trẻ Việt Nam.
Lê Văn Trinh
Thành viên Ban Thường trực CLBNNKCC

Wednesday, June 15, 2011

Ngày ấy và hôm nay

Bức thư tâm tình của Lê Văn Trinh
Thành viên Câu lạc bộ Những Người Kháng Chiến Cũ
gửi các anh chị và bạn hữu cùng chung lý tưởng đấu tranh

Thư quý Anh Chị và Bạn Hữu,
Đã 51 năm rồi -- nửa thế kỷ -- mà tôi cứ tưởng như mới hôm nao... Ngày ấy Mặt Trận Dân Tộc Giải phóng Miền Nam Việt Nam kêu gọi mọi thành phần dân tộc, đặc biệt là tầng lớp sinh viên - thanh niên, cùng tham gia đấu tranh giải phóng đất nước.
Thời điểm đó, chúng ta đang ở độ tuổi học trò ở khắp nẻo quê hương, từ nông thôn đến thành thị; không quen biết nhau, không cùng mái trường song có cùng lý tưởng, cùng chọn một con đường đi cầm súng chiến đấu, hoặc xuống đường chống chiến tranh xâm lược đòi lại hoà bình, độc lập, tự do, ấm no và quyền dân tộc tự quyết. Nhưng chiến tranh đã chấm dứt mà hoài bão ngày nào vẫn còn đó.
Rồi chiến tranh giải phóng Campuchia xảy ra, tiếp theo đó là cuộc chiến chống Trung Quốc xâm lấn từ phương Bắc. Đất nước tiếp nối với những đổ vỡ, dân tộc chịu đựng tiếp với bao nhiêu tang thương. Cùng lúc đó, Tổ quốc bị xâm phạm. Trung Quốc chiếm Hoàng Sa năm 1974, tung quân lấn chiếm 3 tỉnh cận biên miền Bắc năm 1979, tấn công đoạt Trường Sa năm 1988, rồi cưỡng đoạt thêm hàng ngàn cây số vuông lãnh thổ với Hiệp định Biên giới năm 1999, và hàng chục ngàn cây số vuông lãnh hải qua Hiệp định Phân định Vịnh Bắc Bộ năm 2000. Cuộc chiến tranh "Quốc-Cộng" gây thương vong cho hàng triệu người nhưng không làm thương tổn lãnh thổ Tổ Quốc, nhưng đảng Cộng sản VN đã làm mất đi một phần lãnh thổ to lớn nhất trong suốt quá trình lịch sử đất nước chỉ vì cần sự bảo hộ chính trị.
Năm 1974, khi Hải quân Trung Quốc đánh chiếm Hoàng Sa, nguyên Tổng Thư Ký LHQ, ông U-Than đã  tuyên bố: "Một nước lớn uy hiếp một nước nhỏ là nguyên nhân của chiến tranh". Lúc đó, với tư cách là thành viên trung ương Hội Bảo vệ Nhân Quyền và Dân Quyền Việt Nam (chi nhánh của Quốc Tế Nhân Quyền, hoạt động theo mục tiêu của LHQ là hoà bình, công lý, bình đẳng, hợp tác và hữu nghị) chúng tôi đã bày tỏ thái độ trước diễn đàn thế giới.
Vào cuối tháng 5 và đầu tháng 6 vừa qua, Trung Quốc lại tiếp tục gây hấn, xâm phạm lãnh hải Việt Nam và có thái độ hung hãn táo tợn. Sự kiện này nói lên nguy cơ chủ quyền đất nước thật sự đang bị đe doạ. Nếu tình trạng này kéo dài, chủ quyền đất nước sẽ mất dần và nguy cơ bị xâm chiếm sẽ trở thành hiện thực. Từ đó, hàng ngàn sinh viên thanh niên và đồng bào yêu nước đã căm phẩn đứng lên, cùng nhau xuống đường biểu tình, tuần hành phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Việt Nam. Trong số này tôi thấy có quý anh Phạm Đình Vượng, Vương Đình Chữ, Nguyễn Đình Đầu, Lê Hiếu Đằng, Đỗ Trung Quân, Nguyễn Quốc Thái, Trần Tử Vân Anh, André Menras Hồ Cương Quyết, Huỳnh Tấn Mẫm...
Sự hiện diện của những khuôn mặt quen thuộc ngày nào làm lòng tôi xúc động mãnh liệt. Tôi tin rằng trong số những người xuống đường bảo vệ chủ quyền đất nước ngày 5/6/2011 còn có nhiều anh chị em thành viên CLBNNKCC và tập thể sinh viên học sinh tranh đấu ngày trước. Có phải chăng thời thể thay đổi, chế độ chính trị khác đi nhưng trong lòng những người sinh viên, thanh niên ngày nào, mục đích và hoài bão đấu tranh vẫn còn đó?!!
Tôi cảm ơn tất cả những ai đã hiện diện và sẽ tiếp tục tham gia những cuộc biểu tình, tuần hành vì công lý, vì lẽ phải, và vì tương lai của đất nước, đồng bào mình.
Thưa quý Anh Chị và Bạn Hữu,
Chúng ta hầu hết đã bước vào tuổi lục tuần hoặc hơn... Thời gian còn lại không bao nhiêu mà bức xúc trong lòng thì luôn nặng nề, canh cánh. Với tư cách là một thành viên CLBNNKCC, và một tấm lòng dành cho đất nước đồng bào như ngày nào, tôi mạo muội viết thêm thư ngỏ này gửi đến những người tôi luôn quý mến và kỳ vọng. Mong đợi của tôi là trong thời gian tới, những tấm lòng son sắt cho quê hương sẽ bước qua được những cản trở khắc nghiệt của xã hội ngày nay, để cùng góp với nhau tiếng nói, thái độ và hành động; hầu không phải xấu hổ với các thế hệ con em hôm nay và mai sau là thời gian đã mài mòn đi ý chí của những người yêu nước.
Chúng ta không gây chiến với Trung Quốc nhưng chúng ta cũng đừng quên những kinh nghiệm đắng cay với nước láng giềng nhiều tham vọng này. Tôi nhớ năm 1969, báo Newsweek đăng bài "Giải pháp hoà bình cho Việt Nam sau khi chiến tranh chấm dứt", ghi lại nội dung 13 câu phỏng vấn của nhà báo Walter Lippmann với Chủ tịch Hồ Chí Minh trước ngày ông mãn phần. Trong đó, ông đã nhấn mạnh về bản chất của nhà nước Trung Quốc và sự cần thiết của vai trò nhân dân là Lấy Dân Làm Gốc. Ông cũng đã nêu cao sự cần thiết cho quyền tự quyết của dân tộc.
Ngày nay, trước nguy cơ bị Trung Quốc gây hấn, xâm phạm, lịch sử đang chứng kiến thái độ của những thế hệ Việt Nam hôm nay, trong đó có cả chúng ta.
Nhà nước Việt Nam, đúng ra nên có một thái độ khôn ngoan hơn để vừa giữ được nước, giữ được lòng tin của nhân dân, và giữ được một chỗ đứng xứng đáng trong lịch sử. Nhưng thực tế chính trị nước ta có quá nhiều điều đáng bức xúc, những người yêu nước không có nhiều sự chọn lựa như chúng ta đã có vào 50 năm trước.
Thưa quý Anh Chị và Bạn Hữu,
Từ một góc nhìn nào đó, cuộc đấu tranh của chúng ta rõ ràng chưa chấm dứt. Khi xã hội còn lắm điều bức xúc, đất nước còn đứng trước nguy cơ và dân tộc còn nhiều đau khổ thì hoài bão ngày nào vẫn còn đó.
Nhiệm vụ của chúng ta có lẽ chưa chấm dứt. Nó sẽ tiếp diễn thế nào, điều đó tuỳ thuộc vào thái độ và quyết định của chính mỗi chúng ta.
Những dòng chữ này xin được gửi đến quý Anh Chị và Bạn Hữu với tất cả niềm tin và hy vọng. Hy vọng sao những thành viên của CLBNNKCC ngày nào sẽ tiếp tục nhiệm vụ đấu tranh của mình trong những tháng ngày còn lại trước khi thời gian cướp đi sự chủ động của chúng ta.
Kính chúc quý Anh Chị và Bạn Hữu được luôn có nhiều sức khoẻ và niềm tin.
Chân thành và trân trọng.
Lê Văn Trinh
Thành viên Ban Thường Trực CLBNNKCC

Sunday, June 12, 2011

Tôi vẫn tiếp tục con đường đấu tranh đang dang dỡ

Thư Ngỏ của LÊ VĂN TRINH
Thành viên Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ
và Hội Bảo vệ Nhân quyền và Dân quyền Việt Nam
Ngày 12/06/2011
Kính gửi quý đoàn thể đấu tranh cho Dân chủ và đồng bào Việt Nam thân thương.
Thưa Quý vị và Quý Đồng Bào,
Đối với dân tộc Việt Nam, dấu ấn của chuỗi dài một ngàn năm Bắc thuộc đã có thể đi vào quá khứ và hai dân tộc Việt, Hoa đã có thể cùng chung sống hòa bình, hỗ tương phát triển nếu như nhà cầm quyền Cộng sản Trung Quốc không có những hành động gây chiến tranh, lấn chiếm lãnh thổ, lãnh hải của Việt Nam một cách liên tục từ ngày đó đến nay.
Khi Trung Cộng xâm chiếm đảo Hoàng sa do chính phủ VNCH quản lý vào năm 1974, ông Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc U-Than đã khẳng định: "Một nước lớn uy hiếp một nước nhỏ là nguyên nhân gây chiến tranh." Vào thời điểm này, Hội Bảo vệ Nhân quyền và Dân quyền Việt Nam (HBVNQDQVN -- chi nhánh Hội Quốc tế Nhân Quyền), với chủ trương đấu tranh cho hòa bình, công lý, bình đẳng, hợp tác và hữu nghị, đã chính thức lên tiếng.
Đến năm 1979, khi tình hữu nghị của hai dân tộc đang tốt đẹp, bình thường thì nhà nước Cộng sản Trung Quốc lại công khai tung quân xâm lấn các tỉnh cận biên miền Bắc Việt Nam, gây nhiều thiệt hại sinh mạng và tài sản cho cả hai phía. Hành động gây hấn táo tợn này đã dấy lên một làn sóng chống TQ bành trướng trong mọi thành phần người Việt.
Trong thời gian này, Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ (CLBNNKCC -- được thành lập chính thức vào năm 1986 với mục tiêu tương tế thiện nguyện dành cho những người miền Nam đã từng kháng chiến qua hai thời kỳ). CLBNNKCC phát triển nhanh chóng cơ cấu với Khối Quân Đội, Công An Cảnh Sát, Giáo Chức, Công Nhân Lao Động, Phụ Nữ, Thanh Niên Sinh Viên Học Sinh..., thu hút sự tham gia ủng hộ của nhiều cựu chiến binh, dù đã về hưu hay đang tại chức trong các ban, ngành chính quyền. Trong một thời gian ngắn ngủi, Câu lạc bộ phát triển rất nhanh với số hội viên lên đến 20.000 người.
Nhưng từ những bức xúc về hiện tình đất nước, cụ Nguyễn Hộ đã mạnh dạn chuyển hoạt động của CLB thành một tổ chức thúc đẩy phong trào chống tham nhũng và lạm quyền trong xã hội. Quyết tâm của CLBNNKCC đã được nhiều giới đồng bào chú ý và ủng hộ, kể cả nhiều người sống ở ngoài nước. Tuy nhiên, sau khi nhà nước Cộng sản Liên Xô đổi mới chính trị, lãnh đạo đảng CSVN rời bỏ Liên Xô chuyển sang lệ thuộc Cộng sản Trung Quốc. Khi khối Cộng sản Đông Âu, rồi ngay cả Liên Xô sụp đổ, đảng CSVN nao núng và với ảnh hưởng của đảng CSTQ, đã đàn áp CLBNNKCC, chuyển thể thành Câu lạc bộ Truyền Thống Kháng Chiến.
Ngày 26/5/2011, Trung Quốc công khai gây hấn với Việt Nam qua việc chủ ý cho 3 tàu Hải giám ngăn cản và phá hoại hoạt động thăm dò dịa chấn của tàu Bình Minh 2 trong vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam đã từ lâu.
Ngày 9/6/2011, Trung Quốc lại tiếp tục gây hấn bằng hành động cắt giây cáp tàu Viking 2 (một tàu nghiên cứu do Việt Nam mướn), cũng trong vùng lãnh hải của Việt Nam.
Song song với những hành động gây hấn này, nhiều công chức có tầm cỡ của Trung Quốc đã công khai tấn công Việt Nam một cách mạng mẽ và sống sượng trên mặt trận ngoại giao.
Là một thành viên trung ương CLBNNKCC và đồng thời là thành viên trung ương của Hội Bảo vệ Nhân quyền và Dân quyền Việt Nam, nay một lần nữa, đáp lời kêu gọi của các bận đàn anh, bạn cũ trong phong trào Thanh Niên Sinh Viên Học Sinh Tranh Đấu trước 1975, vào ngày 3/6/2011, tôi đã góp một tiếng nói qua “Lời Kêu Gọi của một thành viên CLBNNKCC”, chính thức kêu gọi các thành viên CLBNNKCC và Hội BVNQDQVN hãy cùng đứng lên với nhân dân đấu tranh bảo vệ chủ quyền đất nước. Tôi lên tiếng ủng hộ những nỗ lực đấu tranh vì sự vẹn toàn lãnh thổ của Tổ Quốc Việt Nam trong tâm tình và khát vọng tự do, dân chủ của một người Việt Nam trước hiện tình đất nước. Lời kêu gọi khiêm nhường của tôi đã dần dần đến được với nhiều anh chị em đã từng có bao nhiêu kỷ niệm đấu tranh gắn bó ở giai đoạn trước 1975, và sau đó.
Sau 6 lần bị nhà nước CSVN tạm giữ, bắt giam từ ngày đất nước thống nhất, tôi vẫn tiếp tục con đường đấu tranh đang dang dỡ. Lịch sử thay đổi thể chế chính trị của nước ta nhưng theo tôi, những người có tâm huyết sẽ không vì cái quá khứ gắn liền với chế độ này kia mà làm ngơ trước nguy cơ chủ quyền đất nước bị đe dọa nghiêm trọng.
Thưa Quý vị và Quý Đồng Bào,
Hàng ngàn thanh niên, sinh viên đã xuống đường biểu tình bất chấp những đe dọa, hiểm nguy từ nhà cầm quyền thân thế lực bành trướng. Hình ảnh và những tiếng nói đấu tranh này gợi lại cho tôi những kỷ niệm thời còn là sinh viên tranh đấu. Các bạn đã bước qua nỗi sợ, mở tung được bức màn sắt do chế độ độc tài dựng nên. Tôi cảm thông và cảm phục các bạn trẻ.
Tôi đồng thời cũng cảm phục những bậc đàn anh trong CLBNNKCC, đã không lấy cớ vì tuổi tác mà tránh cuộc xuống đường. Nhiều người trong các anh đã mạnh dạn lên tiếng bày tỏ những bức xúc sâu xa về xã hội, về dân tộc, về tương lai của đất nước. Nhiều người trong các anh đã xuống đường, mạnh dạn làm rào cản bảo vệ cho các cháu thanh niên, sinh viên trước các hành động vô ý thức của một số công an, cảnh sát. Tôi quý mến và nễ phục các anh. Hành động đúng đắn của các anh vừa rồi chắc chắn chưa đủ để bù đắp những thiếu sót, sai lầm mà thế hệ chúng ta đã gây ra cho đất nước. Tuy nhiên, nếu đứng trên cái nhìn từ tâm thức, tôi tin rằng sự khác biệt chỉ là đối tượng.
Chủ quyền một đất nước không thể bảo toàn được khi những người nhận vai trò chủ nhân đất nước đó không có thái độ và hành động tích cực để bảo vệ nó. Những người lãnh đạo nhà nước Việt Nam hiện nay có thể có  nhiều lý do để lý giải cho thái độ quá mềm mỏng – mềm đến độ nhu nhược, bất xứng – nhưng nếu những biện giải đó không được đại đa số nhân dân đồng tình ủng hộ thì rõ ràng là nó không phù hợp với một chính quyền tự xưng là chính quyền nhân dân.
Tôi trân trọng những nỗ lực của chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, từ việc bảo vệ nền dân chủ sơ khởi của đất nước cho đến ý chí quyết chiến để bảo vệ lãnh hải nước ta. Tôi cũng vô cùng kính trọng những con người VNCH đã và đang tiếp tục đấu tranh, cho dù chế độ VNCH đã không còn nữa. Tất cả chúng ta, dù sinh ra ở đâu và có một quá khứ chính trị nào, cũng đều đang đứng chung trên cùng một chiến tuyến. Chiến tuyến đó bao gồm những con người Việt Nam thuộc mọi xuất xứ đang có cùng một khát vọng chung là được nhìn thấy đất nước mình thật sự có Dân chủ, và dân tộc mình thật sự được tự do.
Tôi cũng mong sao những người có tâm huyết đang hiện diện trong Quân đội, bộ máy Nhà nước, kể cả Công an Cảnh sát, sẽ sớm có đủ can đảm để có thái độ và hành động cụ thể nhằm bảo vệ đất nước, đồng bào chứ không phải để bảo vệ đảng cầm quyền; dù rằng đảng CS đã một thời cho các anh chị một niềm tự hào, vinh quang nào đó.
Như nguyên Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc U-Than đã khẳng định: "Một nước lớn uy hiếp một nước nhỏ là nguyên nhân gây chiến tranh.", tôi hy vọng rằng Trung Quốc sẽ không buộc nhân dân Việt Nam phải chiến đấu lần nữa để chống lại những hành động gây hấn, xâm lấn chủ quyền Việt Nam.
Dân tộc Việt Nam vẫn luôn hiếu hòa và trân trọng tình hữu nghị với các dân tộc bạn, đặc biệt là các nước láng giềng. Tuy nhiên, ngày nào máu Việt Nam còn nóng, ngày đó những con dân Việt Nam sẽ tiếp tục chiến đấu để bảo vệ non sông.
Bằng tất cả lòng chân thành, tôi xin được gửi đến quý đoàn thể đấu tranh và đồng bào ở khắp nơi chút tâm tình của một thành viên Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ và Hội Bảo vệ Nhân quyền và Dân quyền Việt Nam.
Chân thành cảm ơn sự quan tâm và rất mong nhận được các ý kiến đóng góp của Quý Vị.
Trân trọng,
Lê Văn Trinh

Thursday, June 2, 2011

Lời kêu gọi của Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ

Kính gửi:  - Quý Anh Chị Câu Lạc Bộ Những Người Kháng Chiến Cũ.
                 - Quý Anh Chị Em cán bộ, đảng viên, bộ đội, công an, cảnh sát Nhà Nước Việt Nam.
                 - Quý Đoàn thể, Hiệp hội đấu tranh Nhân quyền Việt Nam.
                 - Các bạn trẻ Thanh niên, Sinh viên, Học sinh.
                 - Đồng bào Việt Nam ở trong và ngoài nước.

Thưa toàn thể Quý Anh Chị và Quý Vị.
Ba mươi năm qua đất nước ta đã kinh qua nhiều sự đổi thay đáng khích lệ nhưng hình ảnh một xã hội thật sự có hoà bình, tự do, ấm no và tiến bộ vẫn còn là một ước mơ dằn vặt trong lòng những người chiến binh cũ. Sau hơn ba thập niên đất nước được thống nhất, lòng người vẫn chưa kết lại thành một, và mỗi ngày xã hội lại xảy ra nhiều điều đáng băn khoăn, bức xúc hơn. Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc vẫn là một tiêu chí tuyên truyền hơn là một thực tế xã hội. Quan trọng hơn cả là chủ quyền đất nước ta đang bị đe doạ nặng nề.
Từ nhiều năm qua, lực lượng Hải quân và Ngư thuyền đặc vụ Trung quốc đã liên tục khủng bố, bắt hiếp, tống tiền... gây vô số thương vong, thiệt hại cho đồng bào ngư dân Việt Nam ta.
Vào ngày 26/5, ba tàu Hải Giám Trung Quốc cản trở, phá hoại và gây thiệt hại lớn cho các hoạt động thăm dò khảo sát bình thường của tập đoàn dầu khí quốc gia Việt Nam  trong thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.
Nếu tình trạng này kéo dài, chủ quyền đất nước sẽ mất dần và nguy cơ bị xâm chiếm sẽ trở thành hiện thực.
Thưa Quý Anh Chị thành viên Câu lạc Bộ.
Năm 1990, Câu lạc bộ Những Người Kháng chiến Cũ bị Nhà Nước Việt Nam cưỡng bức giải thể, song tinh thần và con người của Câu lạc bộ vẫn luôn son sắt với lý tưởng đấu tranh đã đưa ra. Quý anh Nguyễn Hộ, Tạ Bá Tòng, Đào Sơn Tây, Tô Ký, Trần Văn Giàu, Đặng Xuân Phong... không còn nữa nhưng sự nghiệp đấu tranh truyền thống cách mạng vẫn còn đó.
Trước hành động xâm phạm chủ quyền nước ta một cách trắng trợn, thái độ của những thành viên Câu lạc bộ Những Người Kháng chiến Cũ đang là một nhu cầu vô cùng khẩn thiết. Chúng ta cần biểu hiện tinh thần và trách nhiệm của những người chiến binh luôn vì Tổ Quốc và Dân Tộc.
Nhân danh một thành viên trung ương, tôi trân trọng mời gọi sự hăng hái dấn thân bày tỏ ý kiến, thái độ của quý Anh Chị thuộc Câu lạc bộ Những Người Kháng chiến Cũ đối với hiện tình nước nhà. Chúng ta cần mạnh dạn đứng lên góp một tiếng nói đấu tranh cùng với toàn dân, cùng với lực lượng quân đội và các ban ngành.... để thống nhất ý chí bảo vệ chủ quyền đất nước.
Thưa Quý Anh Chị và Quý Vị.
Chúng tôi rất mong nhận được các ý kiến, đề nghị của quý Anh Chị thành viên Câu Lạc Bộ, các đoàn thể, hiệp hội, các bạn Thanh Niên, Sinh Viên, Học sinh cũng như đồng bào nhân dân ở trong và ngoài nước.
Xin hãy cùng đứng lên thể hiện tinh thần Dân tộc Tự quyết của chúng ta. Xin hãy cùng đứng lên góp một tiếng nói tạo điều kiện nối tiếp con đường cách mạng vẫn còn đang dang dỡ.
Rất mong nhận được sự liên lạc và hưởng ứng của Quý Anh Chị.
Trân trọng kính chào đoàn kết vì Dân vì Nước.


Ngày 02 tháng 06 năm 2011
Lê Văn Trinh
Ban Thường Trực Câu lạc bộ Những Người Kháng chiến Cũ
Email: clbnnkcc@gmail.com    

Saturday, April 30, 2011

Một bàn tay cho quê hương

Dân tộc VN là một dân tộc hiền hòa, thân thiện nhưng cũng anh dũng và kiên cường chống lại sự xâm lăng bất cứ từ đâu đến. Lịch sử đấu tranh của dân tộc được thể hiện qua câu hát “một ngàn năm nô lệ giặc Tàu, một trăm năm đô hộ giặc Tây, hai mươi lăm năm nội chiến từng ngày...".
Trong thời gian chiến tranh, hai mươi lăm năm chính quyền miền Bắc được sự yểm trợ của các cường quốc Cộng sản, miền nam VN phải dựa vào Hoa Kỳ để ngăn chận làn sóng xâm nhập của CS. Lúc bấy giờ giữa các cường quốc trong khối Tư bản, cs đều có những xung đột xảy ra, CS Liên xô nhận thấy bất lợi trong cuộc chiến chống Hoa kỳ và CS Trung quốc.
Mặt trận Giải phóng Miền Nam VN ra đời sau biến cố đảo chính hụt của tướng lãnh VNCH lật đổ Tổng Thống Ngô đình Diệm, MT chủ trương trung lập hóa Miền nam VN để lôi kéo thành phần thân Pháp (Pháp đang bất hòa với Hoa kỳ), thành phần không theo CS và chống chính quyền Miền nam VN..
Cuộc nội chiến trở nên ác liệt và đẫm máu [Tết mậu Thân 1968], Thế giới, các bên lâm chiến tai VN đều lên tiếng kêu gọi chấm dứt chiến tranh và Hòa bình VN... đã đưa đến hội nghi hòa bình VN tại Paris [Hiệp định Paris]
Cuối cùng ngày 3 0/4/1975 chế độ VNCH sụp đổ, MNVN hoàn toàn giải phóng, mọi người hy vọng sẽ có được cuộc sống an bình, đoàn tụ, để xây dựng lại gia đình sau bao nhiêu năm chiến tranh ly tan và đổ nát... Sự vui mừng không mấy chốc bỗng tan biến vì thực tế quá phũ phàng không mang ý nghĩa giải phóng, cũng không có hòa bình... mà chỉ là một cuộc chiến thắng của CS xóa sạch tàn tích tự do, và đối xử người miền nam bằng hình thức trả thù.
Hòa bình không có giá trị trong khi nỗi đau thương nhức nhói, lo âu, sợ hãi.v.v... vô vàn trong lòng người dân, khủng khiếp hơn những tiếng gào thét của bom đạn xé nát quê hương ra từng mảnh trước đó, với gần 4 triệu người ngã gục...
Tiếp theo, hàng triệu người đáng lẽ được giải phóng lại phải vào nhà giam; hàng triệu người liều chết ra đi tìm tự do, hàng triệu gia đình bị đánh tư sản và bị cưỡng bức rời bỏ căn nhà thân yếu để vào sống vùng sâu nước độc gọi là “kinh tế mới” .
Còn MTGPMNVN, chính phủ CMLTCHMNVN, anh giải phóng quân... số phận cũng không thua kém lá cờ MTGPMNVN không còn trong con mắt của người chiến thắng, bị vứt ngay vào xọt rác, vội vàng thống nhất đất nước, giải phóng quân trở thành "giải tán quân" phục viên về vườn, chiến sĩ cách mạng về hưu non, số còn lại có chức không quyền…hầu tiếp tục đẩy dân tộc VN vào cuộc chiến thực hiện mộng bá quyền khu vực: CSVN tiến quân đánh vào Campuchia được sự hỗ trợ của CS Liên xô.
CS Trung Quốc phản ứng bằng trận chiến tại biên giới Việt Trung dạy cho VN một bài học. Cơ hội lớn cho CSTQ xâm lấn VN sau khi CS Liên xô nhận ra mộng bá quyền là ảo tưởng thực hiện đổi mới... các Quốc gia thuộc Liên bang xô viết, các nước Đông Âu liên xô chiếm đóng nhân cơ hội này đấu tranh giành độc lập..trong khi đó lãnh đạo CSVN chạy sang TQ xin thần phục, đàn áp thẳng tay đồng chí anh em trong bộ chính trị, trung ương đảng, những người kháng chiến cũ có tinh thần đổi mới như Liên xô..Sự xung đột giữa các cường quốc không bao giờ chấm dứt…cách hành xử của lãnh đạo CSVN càng tạo thêm sự xung đột gay gắt hơn có thể dẫn đến chiến tranh, cuộc chiến giữa các cường quốc xảy ra VN sẽ được gì? Thực tế vẫn còn đó… tổ quốc và dân tộc chắc chắn sẽ hứng chịu tất cả những vũ khí tối tân giết người hàng loạt, chỉ có tập đoàn tay sai được nhiều bỗng lộc mà thôi.,
Ba mươi sáu năm qua lãnh đạo CSVN xây dựng quyền lực trên xương máu của dân tộc, phủ nhận vai trò của nhân dân đã dẫn đến độc tài, tham nhũng ..đã gây nhiều bức xúc, trăn trở trong hàng ngũ những người CM hai thời kháng chiến, các đảng viên .Tình hình thế giới hiện nay, nhất là thời đại thông tin, vi tính bùng nổ nhân dân VN không thể tiếp tục bị đánh lừa, làm vật hy sinh… là ngườ i VN còn chút lòng với đất nước và dân tộc, trong hay ngoài đảng, đang phục vu trong chính quyền, quân đội, công an cảnh sát, các bạn TNSVHS hãy góp một bàn tay vào cuộc đấu tranh tự giải phóng khỏi ách độc tài, tham nhũng. VN se tổ chức theo mô hình dan chủ tự do, tôn trọng quyền tự do căn bản của con người, không hận thù, không có ai là nạn nhân của chính quyền mới. Quân đội, cảnh sát..là con em của nhân dân tiếp tục bảo vệ nền độc lập, toàn vẹn lãnh thổ, cảnh sát giữ gìn an ninh trật tự bảo vệ cuộc sống yên ổn cho người dân. Với các nước láng giềng, cộng đồng Quốc tế VN sẽ theo đuổi mục tiêu của Liên Hiệp Quốc  Hòa bình , công lý, bình đẳng, hợp tác và hữu nghị “ đôi bên đều có lợi" .
                                                                                    Saigon, ngày 30/4/2011